Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011

KIM JAE JOONG

từ lúc bắt đầu mở yan lên đọc tin em đã cố để bản thân bơ nhất vs những tin ý
có người mà không, là rất nhiều người muốn đổi tên box dbsk rồi đấy anh ạ, đổi thành jyj/tvxq anh ạ.
em chỉ cười thôi, em cố để bản thân không nghĩ đến nó nữa, không suy nghĩ xem em có muốn như thế không nữa, em cố nghĩ, dù gì cũng chỉ là 1 cái tên, sao cũng đc, tên gì thì em cũng vẫn vào vẫn đọc tin, vẫn lui tới như 4 năm nay em vẫn làm. em cố nghĩ rằng bản thân k cần quan tâm đến những điều đó nữa, kệ chúng đi, kệ người ta đi...nhưng mà em vẫn thấy rõ ràng là mình đang né tránh anh ah, đến bao giờ thì em mới thật sự đối mặt mà không phải gắng gượng, đến bao giờ em có thể mặc kệ thật sự chứ không phải là né tránh.
2 người lại nói thêm những câu trái vs bảo bối của em nói rồi ý, bảo bối ah. Em cũng vẫn cố cười, em đã luôn muốn nghĩ, đó không phải là ho min nói, không phải là con gấu ngốc, gấu ngố, gấu béo, gấu quê mùa của em nói, không phải là minnie, min cưng, út cưng, không phải thằng maxnae lếu láo của em nói, đó là lời Sm nói ý chứ, là kịch bản, không phải họ muốn làm đau bảo bối của em, em luôn cố gắng nghĩ như thế.
và em vẫn cố cười, vẫn cố nói chuyện bình thường, vẫn cố tỏ ra mình là người không quan tâm thế sự, chỉ chú ý đến con người thật, bla bla bla...nhưng mà thực ra em vẫn đau lắm.
trong suốt khi đọc tin em vẫn thành công trong việc duy trì bản mặt tươi cười, bơ đi ấy, cho đến khi người ta bảo: hãy để cho quá khứ ngủ yên đi, quá khứ tươi đẹp cũng chỉ là quá khứ, phải chấp nhận hiện tại, và người ta nhắc lại cái sân khấu cuối cùng ấy, sân khấu của stand by you và người ta đưa ra cái tấm hình ấy...thực sự công sức tươi cười của em bỏ đi mất rồi...em khóc mất rồi, anh ah.
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
anh có biết là gần đây em đã luôn né tránh thằng bé, em không dám nhìn thẳng vào nó, vì em biết rằng em đã đổi thay, em sợ minnie anh ah, sợ nó, cứ như là nó không phải út cưng nhà mình nữa, thằng bé làm em sợ, sợ những lời gai góc của nó, sợ nó hướng đến anh, sợ nó mà tránh xa nó, để rồi vì tránh xa mà đau lòng muốn chết...nhìn ảnh min, em lại muốn như ngày xưa, đối vs cả 5 người tràn ngập yêu thương, nuông chiều, luôn tưởng tượng có thể chạm đôi tay này vào khuôn mặt ấy, vuốt ve 1 chút, cảm nhận 1 chút, che chở yêu thương 1 chút, cứ muốn mãi như thế. rõ ràng là 2 người đây mà, vẫn là khuôn mặt ấy, dáng vóc ấy, biểu cảm ấy, nhìn yunnie vẫn đôi khi vừa ngầu mà cười 1 cái lại thật ngố, vẫn là minnie rắn rỏi mà vẫn đáng yêu, vậy mà tại sao em lại không thể có được cảm nhận như thế, là tại em, tại em tất cả, tại em hết phải không anh......
anh ah, anh ah, anh ah, anh, anh anh em cứ muốn gọi anh như thế, gọi như thế mãi, gọi mãi không muốn dừng lại, vì cứ dừng lại là những điều làm em buồn lại tràn về, em cứ muốn gọi anh mãi, gọi anh mãi, anh ah, jae joong ah, jeje ah, babie của em, bảo bối của em, anh của em, em muốn khóc quá, anh ah, anh......
anh có biết là dạo này em lại có cái cảm giác ấy, cảm giác của những ngày khi em học lớp 11, cảm giác rằng em chỉ có mỗi anh thôi, bấu víu vào anh mà sống cho thành thật, bám vào anh để cười cho thành thật, nghĩ về anh cho em bớt thấy mình cô đơn, bớt sợ hãi đi 1 chút, em lại nghĩ, cuối cùng vẫn chỉ còn có anh, chỉ có mỗi anh trong suốt cuộc đời này, dù lần này hay lần khác, dù bao nhiêu người đến rồi đi, dù có những người em đã yêu, đã vì yêu mà khóc thật nhiều, rồi cuối cùng cũng sẽ bỏ em đi, hay là em tự tay đẩy họ đi, hay là em buông tay, hay là tự rời bỏ nhau, cuối cùng những lúc em cần vẫn là anh, vẫn là anh, mãi là anh, bên em...cũng có thể là anh không bỏ em đi, hay là em không tự tay đẩy anh đi, hay là em cứ cố chấp không chịu buông tay, hay là mình mãi mãi không rời xa nhau, là thế nào cũng được, em thực sự không nghĩ đc mà cũng không muốn nghĩ chỉ cần biết người mãi bên em, em cũng mãi bên người, người mãi mãi là ánh sáng của em, của cuộc đời đầy rẫy đến và đi của em, người có biết không. em vì người khác có vui có buồn, vì người khác yêu thương hay ghét bỏ, vì người khác cố gắng hay buông lơi nhưng em chỉ có thể vì anh mà yêu thương, mà cố chấp yêu thương, mà vô điều kiện yêu thương, em thật muốn hét to lên rằng em cả đời này cho đến khi già khi chết đi khi chỉ còn là linh hồn khi hòa vào cát bụi cũng vẫn muốn yêu anh, KIM JAE JOONG ah, em yêu anh nhiều lắm, thật sự rất nhiều, rất nhiều anh có biết không. em nói vs chị là em sẽ không hứa đâu, sẽ không dám đảm bảo tình yêu của mình là lửa mặt trời mãi mãi bùng cháy mãnh liệt, em bảo chị rằng sẽ không thể đảm bảo sau này em có vì cơm áo gạo tiền mà quên mất anh, đấy là em nghĩ thế thôi anh ah, đấy là em sợ ai đó sau này sẽ nhớ những lời của em, rồi đến khi em không làm được lại nói rằng em chẳng thể giữ lời, lại nói em ba hoa, chứ thực tình trong lòng em luôn muốn nói, muốn nói rằng suốt cuộc đời này người là ánh sáng của em, là tình yêu của em, là em trao người tình yêu đầu tiên này, nguyên vẹn tràn đầy mãnh liệt,
em yêu anh nhiều lắm anh biết không, nhiều rất nhiều, thực sự không thể nói thành lời đc anh ah. tất cả mọi thứ đều sẽ đến và đi nhưng xin người đừng bao giờ rời em đi, đừng bao giờ dù chỉ 1 chút thôi rời bỏ em, em thật sự không chịu được đâu anh ah, thật sự không thể dù chỉ 1 chút thôi thiếu anh, nên xin người cả đời này hãy ở bên em.
KIM JAE JOONG của em, anh của em, em yêu anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét