anh ah, em hôm nay là nhờ 1 người khác mới biết được tin về người đó, 1 người khác, người mà ngay cả tên của người đó cũng còn chưa biết, cư nhiên lại nói cho em biết tin về người đó, lòng em tự nhiên cảm thấy rất nặng nề.
đã xa nhau lâu đến thế rồi ư, xa đến thế rùi ư, đã là không thể với tay được nữa rùi.
hôm nay lên facebook mò mờ mắt mới ra người đó, vẫn xinh tươi và đáng yêu lắm, vẫn là những con người đó bên cạnh, vẫn như những gì ngày trước cho em coi, chỉ là, lần đầu tiên em thấy phân vân...không biết để em ở chỗ nào rồi.
đối với người đó, đối với 1, 2 người nữa luôn có niềm tin là chỉ cần trong tim em còn có họ, trong tim họ cũng nhất định sẽ để 1 chỗ cho em, nhưng thực sự, thực sự cứ từng người từng người 1 làm em lo lắng.
em ghét facebook...
khi người ta có thể gặp nhau tràn lan trên ý, em cứ nhiên 1 chỗ cũng không có, cuối cùng lại về lủi thủi chút uất ức ở đây, em không muốn như thế. Em không muốn em cũng giống như bao nhiêu người lan tràn trên list friends ý, em không muốn mình giống như họ, em muốn 1 chút riêng tư, muốn 1 chút đọc chiếm nhỏ bé, chỉ cần như là 1 bức ảnh người khác không có mà em có, 1 điều người khác không biết mà em lại được ưu tiên kể cho nghe, em chỉ muốn thế, chir muốn mỉm cười hiểu rằng trong lòng họ em đặc biệt hơn 1 chút, nhỏ bé cũng được, không cần thường xuyên nghĩ đến, không cần luôn ghi nhớ trong đầu, chỉ cần 1 chỗ riêng biệt chút thôi anh ah.
em đâu cần quan tâm quá nhiều, cũng đâu dám mong ôn tồn chăm sóc, đâu dám nghĩ đến cưng chiều cùng an ủi, em chỉ cần 1 chút, 1 chút để ý thui, 1 chút để cho cái con người hay tự kỷ như em, để cho cái con người thèm khát được yêu thương và vô cùng sợ bị bỏ rơi như em cảm thấy an tâm 1 chút, cảm thấy được động viên vì biết trong lòng họ có mình. Em chỉ là cần và dám mong 1 chút nhỏ bé ấy thui, tại sao lại không được như thế.
lần trước cũng rơi nước mắt vì mấy tấm hình trên face, vì không ngờ người bạn đó, người em từng ôm trong tay những ngày năm ấy, người em vẫn luôn muốn dựa vào, người như thế trong tim em vẫn thế nhưng mà đột nhiên nhìn những tấm hình đó, người đó kẻ mắt, đánh phấn em lai thấy rất ngỡ ngàng, là em vẫn ở đây, thủy chung trước sau như thế, nhưng người ta lại cứ bước đi, không nhìn em, cũng không muốn biết em ở đâu, những lúc bên những người mới đó có biết là còn có em không.
rùi hôm nay cũng thế, nhìn thế giới không có em của người đó, cư nhiên em không biết đã rơi đi đâu mất rồi. có còn nhớ đã nói với em mình như soulsister hay không, có còn nhớ nói em là babie duy nhất của người đó, em chỉ cần 1 cái emotion, 1 vài lời offmess vội vàng cũng đc, chỉ cần chịu khó reply lại cho em 1 tin nhắn...em có đáng thương quá không anh. Em với người đó chưa bao h dám mong ngọt ngào, nũng nịu, chỉ mong có thể như trước thỉnh thoảng gọi em ngoài yahoo, share cho em vài tấm ảnh, đôi lần trả lời tin nhắn của em...Em trong yêu thương vẫn mang 1 chút tủi thân sợ hãi anh ah, sợ hãi nên chỉ dám nói những lời này trên cái chốn hoang vu hẻo lánh, chỉ có em với anh này, không biết người đó có còn nhớ chỗ này không nữa, em không dám nói đâu, em sợ người đó giận, người đó dù em có mò mẫm cả đời thì cũng vẫn như anh vậy, không tài nào hiểu được, chỉ là yêu thương thì vẫn mãi nguyên vẹn thôi, em sợ, sợ ngay cả cái quyền được mong chờ tin nhắn hay offline cũng không còn nữa, sợ người ấy sẽ không phải là vô tình nữa mà là cố ý để em vào 1 nơi khác xa xăm.
em vẫn nghĩ, mình có lẽ vẫn là phù hợp với những nơi như thế này hơn, cô độc 1 chút, bình lặng 1 chút, riêng tư 1 chút, yêu thương mà đòi hỏi quá nhiều cũng sẽ biến dạng phải không anh.
em có đôi lúc nghĩ, mình với anh có lẽ cũng cứ nên như thế, có lẽ 1 chút xa xăm không với tới này lại làm mình lâu bền bên nhau, ngày người ta vào nam rùi thấy anh, em chỉ ngồi ngoài ban công khóc như mưa, ngày ngưới ta thẫn thờ chở về, em chỉ thấy mình có thêm động lực, thấy mình yêu thương anh vô hạn, lan tràn trong tim. em sẽ chẳng bao giờ có anh, cũng sẽ là chẳng bao giờ mất anh, cảm giác an tâm cùng yêu thương, dựa dẫm ngày 1lớn này vẫn là chỉ có anh trao cho em mà thui. cuối cùng sau ba nhiêu đau thương phải chịu đựng, em vẫn là về đây dựa dẫm vào anh, tìm 1 chút yêu thương cho riêng mình để bước tiếp, Jae Joong thật sự cảm ơn anh rất nhiều, cảm ơn vì đã hiện diện trong cuôc đời này, cho em được yêu anh.
Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011
Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011
[13.12.11][Vid + Trans] VCRs chiếu trong fanmeeting Jaejoong tại Thượng Hải
‘I only care about you‘
VCR by heroJJ bar
http://www.youtube.com/watch?v=sJKivVItw-I&feature=player_embedded
Ca khúc này hoàn toàn mang những lời nhắn nhủ mà chúng tôi – Jae fans – muốn gửi gắm tới anh: Chúng em chỉ quan tâm tới anh, chỉ yêu mình anh và sẽ không bao giờ hối tiếc.
LYRICS:
Nếu như em không gặp được anh
Liệu rằng bây giờ em sẽ ở nơi đâu?
Cuộc sống em sẽ như thế nào?
Liệu em có quí trọng cuộc đời này?
Có lẽ em sẽ quen một ai đó,
Và trải qua những tháng ngày bình dị
Em tự hỏi rằng
Có thể nào tình yêu sẽ ngọt ngào như vậy?
*Dù cho thời gian có trôi qua,
Nhưng em sẽ chỉ quan tâm tới mình anh mà thôi.
Em sẵn sàng chung một bầu không khí với anh.
Trong cuộc đời biết có mấy lần chúng ta gặp được người thương mến?
Dù cho đánh mất đi cuộc đời, em cũng sẽ không hề hối tiếc
Vậy nên em xin anh
Đừng bắt em rời xa anh nhé
Em chẳng thể yêu anh ngoài anh cả*
REPEAT *
~
VCR by 東方神起bar
http://www.youtube.com/watch?v=DiAt4j5AHfk&feature=player_embedded
TRANS:
Em sẽ không dừng bước [Footsteps] và tiếp tục tiến về phía trước
Dù cho có bị mắc kẹt trong Mê cung [Maze]
Bởi vì, đây là thế giới của em [This is my world]
Và cũng dành cho anh nữa… [For you]
“Tôi không đau chút nào đâu”
“Tôi sẽ không bao giờ để các bạn thấy những lúc tôi đau hay buồn.”
Hãy tin ở em anh nhé
Có bóng tối ở phía trước,
Chỉ bởi vì ánh sáng đang sau lưng chúng ta mà thôi.
“Cassiopeia giống như…lông mi của tôi vậy
Dù tôi có bị rụng mất bốn sợi một ngày, nhưng thực sự thì nó không bao giờ ít đi cả”
Hey, chàng trai
Anh đang nói gì vậy? Những sợi lông mi rụng sao?
Anh đang nói về những noona fan chúng em đang già đi đó sao?
Và chúng em không thể đợi anh thêm nữa?
Đừng lo anh à!
Chúng em sẽ luôn ở bên cạnh anh.
“Có rất nhiều ca sĩ cảm thấy ngượng ngịu khi nhìn vào mắt fan của họ
Vậy nên, họ nhìn ra xa vào khoảng không trước mặt - như có một bức tường ngăn trở vậy, hoặc nhìn vào những khoảng tối, phần lớn là như vậy.
Nhưng với tôi, tôi muốn nhìn vào từng gương mặt của mỗi fan
Nên tôi sẽ dùng ánh mắt nhìn xung quanh
Và khi xem trên TV, hình ảnh lúc tôi nhìn quanh quất như vậy chẳng đẹp chút nào cả.
Nhưng biết sao được? Tôi muốn nhìn các fan của tôi mà.”
Cùng với anh vượt qua những vận nghịch cuộc đời
Cùng với anh vượt qua bão tố phong ba
Luôn muốn anh khỏe mạnh và hạnh phúc
Muốn nhìn thấy anh tràn đầy sức sống và may mắn
Chỉ có mình anh thôi – Kim Jaejoong duy nhất trên thế gian này
Kim Jaejoong duy nhất của chúng em
Anh vẫn còn nhớ lời hứa này chứ?
Rằng 20 năm sau,
Chúng em sẽ mang những đứa trẻ đến concert của anh, anh nhé!
(Phần màu xanh trích dẫn những lời anh nói trước đây)~oOo~
Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011
"Cho dù là hoạt động nhóm hay solo, trên tất cả mọi điều, chúng ta tin tưởng chỉ mình Kim Jaejoong và cố gắng hết sức để ủng hộ anh ấy."
chứng kiến anh nhận được yêu thương như thế, em hạnh phúc rất nhiều, thật sự rất hạnh phúc, anh ah và...em cũng rất rất yêu anh, trên tất cả mọi điều em cũng tin tưởng chi mình anh, luôn luôn ủng hộ và bên người mãi mãi.
chứng kiến anh nhận được yêu thương như thế, em hạnh phúc rất nhiều, thật sự rất hạnh phúc, anh ah và...em cũng rất rất yêu anh, trên tất cả mọi điều em cũng tin tưởng chi mình anh, luôn luôn ủng hộ và bên người mãi mãi.
Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011
lâu lắm rùi, em mới lại thấy nặng nề như thế này, bao nhiêu là cảm xúc, vui mừng, lo lắng, tức giận, thương xót và thật là mệt mỏi nữa. anh ah, dù có thế nào thì mình cũng phải vươt qua thôi, anh cũng phải vượt qua, em cũng vậy, kệ chúng nó, mà không mặc kệ được thì đối mặt vậy, rối cũng bước qua được thôi. hôm nay em đã ao ước có thể cãi nhau, có thể đánh nhau cũng được, hay ít nhất là có cái gì đó để em chút ra ngoài, nhưng cuối cùng cũng đành im lặng lầm lũi thế này đến hết ngày thui...không thể khác được, những lúc này lại càng thêm hiểu cái cảm giác 1 list 700 số mà không thể gọi cho ai là như thế nào...
Jae Joong ah, em thương anh quá, mà cũng thương chính em nữa.
Jae Joong ah, em thương anh quá, mà cũng thương chính em nữa.
bây giờ em mới biết
trong bao nhiêu nỗi sợ hãi, bao nhiêu lo lắng về anh
điều làm em sợ nhất, buồn nhất, lo nhất chính là khi chứng kiến Anh bị mất đi yêu thương!
khi thấy người khác yêu thương anh, em vui mừng, hạnh phúc, an tâm bao nhiêu, thì khi dù chỉ 1 người nói những lời không phải, dù chỉ là 1cái stt vô cùng không chắc chắn, dù chỉ là đôi lời không rõ ràng...em cũng buồn buồn lắm.
em đang nghe rainy blue, giọng anh buồn quá, em thật sự lo lắng lắm anh ah, làm sao, làm sao lại có người có thể không yêu anh cơ chứ.
trong bao nhiêu nỗi sợ hãi, bao nhiêu lo lắng về anh
điều làm em sợ nhất, buồn nhất, lo nhất chính là khi chứng kiến Anh bị mất đi yêu thương!
khi thấy người khác yêu thương anh, em vui mừng, hạnh phúc, an tâm bao nhiêu, thì khi dù chỉ 1 người nói những lời không phải, dù chỉ là 1cái stt vô cùng không chắc chắn, dù chỉ là đôi lời không rõ ràng...em cũng buồn buồn lắm.
em đang nghe rainy blue, giọng anh buồn quá, em thật sự lo lắng lắm anh ah, làm sao, làm sao lại có người có thể không yêu anh cơ chứ.
Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2011
Vì lợi mà hội tụ, đến khi nghèo túng, hoạn nạn, tai họa, thì sẽ bỏ nhau. Vì thiên tính mà hội tụ, đến khi nghèo túng, hoạn nạn, tai họa, thì sẽ giúp nhau. Giữa đoạn tuyệt và tương trợ khác biệt rất lớn. Sự giao du của người quân tử thì nhạt như nước lã; sự giao du của kẻ tiểu nhân thì ngọt nồng như rượu ngọt mới cất. Nhưng cái nhạt của người quân tử sẽ dẫn đến thân tình, còn cái ngọt nồng vồ vập của kẻ tiểu nhân sẽ dẫn đến tuyệt giao. Hội tụ vô cớ thì sẽ ly tan vô cớ.
Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011
Anh ah, mấy hôm nay, từng ngày, từng ngày em cảm thấy mình đã gần anh thêm 1 chút, cảm thấy mình rốt cuộc cũng chạm vào trái tim anh thêm được 1 chút.
Em từ trước vẫn nghĩ mình với Yun là cũng 1 loại người, những cử chỉ của người đó em không cần quá mất công theo dõi, cũng không cần gắng sức suy nghĩ chỉ cần liếc mắt nhìn sang 1 chút cũng cảm thấy như biết con người đó đang ngĩ gì vì em khi ấy cũng nhất định làm như thế. Còn anh thì lại không thế, em ngày trước đối với chị luôn thấy rằng sao chị có thể có được những cảm nhận về anh mà em không có được, luôn thấy chị là hiểu anh hơn em, khi ấy đã rất ghét bản thân sao không thể chạm vào anh gần hơn được. Em ngày xưa là cố chấp yêu anh, đôi lúc anh đối với em rất mơ hồ, không thể hiểu cũng không thể đồng cảm càng không thể tới gần...đôi lúc phát khóc...Em khi trước có lúc nghĩ có phải mình vì quá yêu anh đôi khi sẽ không thể nhận ra những điểm xấu nơi anh, biết đâu Kim Jae Joong của em có thể cũng xấu xa, có thể cũng giả tạo, có thể là thật sự cũng tham lam, em khi ấy chỉ có 1 cảm nhận rõ ràng trong lòng rằng, dù có thế nào cũng không bỏ con người ấy đươc, dù có thế nào cũng nhất mực cưng chiều, cũng nhất nhất thiên vị, sai cũng được, xấu cũng đươc, anh của em sai với người khác cũng được, xấu xa với người khác cũng được nhưng người khác tuyệt không thể đối với anh của em làm như thế, dù chỉ 1 chút thui cũng không được, người là tình yêu của em, là bảo bối của em...
Nhưng bây giờ, hiện tại em cảm thấy mình sau hơn 4 năm yêu anh, cuối cùng cũng có thể thực sự nhìn sâu 1 chút vào trái tim anh, không cần như khi trước cố gắng quan sát cố gắng suy nghĩ cố gắng mò mẫm...em thực sự không biết nói như thế nào, lần này không như những khi khác có chuyện, em cảm thấy mình yêu anh thêm 1 chút còn lần này là cảm thấy mình hiểu anh thêm 1 chút, gần anh hơn, như cũng có thể nhìn thấy tâm tư người, nhìn thấy cuộc sống của người cảm nhận và tin tưởng vào trái tim ấy 1 cách tự nhiên và chân thật nhất.
Anh yêu, Kim Jae Joong của em, em càng ngày càng cảm thấy mình sau này làm sao có thể xa anh 1 chút, sao có thể có chỗ cho những người khác, sao có thể có góc khác, em cảm thấy người cứ càng ngày càng lấp đầy trái tim em, chỉ bất chợt nhắm mắt lại, nghĩ về anh 1 chút cũng có thể rơi nước mắt.
Anh ah, em.. cả đời này... yêu anh có được không?
Em từ trước vẫn nghĩ mình với Yun là cũng 1 loại người, những cử chỉ của người đó em không cần quá mất công theo dõi, cũng không cần gắng sức suy nghĩ chỉ cần liếc mắt nhìn sang 1 chút cũng cảm thấy như biết con người đó đang ngĩ gì vì em khi ấy cũng nhất định làm như thế. Còn anh thì lại không thế, em ngày trước đối với chị luôn thấy rằng sao chị có thể có được những cảm nhận về anh mà em không có được, luôn thấy chị là hiểu anh hơn em, khi ấy đã rất ghét bản thân sao không thể chạm vào anh gần hơn được. Em ngày xưa là cố chấp yêu anh, đôi lúc anh đối với em rất mơ hồ, không thể hiểu cũng không thể đồng cảm càng không thể tới gần...đôi lúc phát khóc...Em khi trước có lúc nghĩ có phải mình vì quá yêu anh đôi khi sẽ không thể nhận ra những điểm xấu nơi anh, biết đâu Kim Jae Joong của em có thể cũng xấu xa, có thể cũng giả tạo, có thể là thật sự cũng tham lam, em khi ấy chỉ có 1 cảm nhận rõ ràng trong lòng rằng, dù có thế nào cũng không bỏ con người ấy đươc, dù có thế nào cũng nhất mực cưng chiều, cũng nhất nhất thiên vị, sai cũng được, xấu cũng đươc, anh của em sai với người khác cũng được, xấu xa với người khác cũng được nhưng người khác tuyệt không thể đối với anh của em làm như thế, dù chỉ 1 chút thui cũng không được, người là tình yêu của em, là bảo bối của em...
Nhưng bây giờ, hiện tại em cảm thấy mình sau hơn 4 năm yêu anh, cuối cùng cũng có thể thực sự nhìn sâu 1 chút vào trái tim anh, không cần như khi trước cố gắng quan sát cố gắng suy nghĩ cố gắng mò mẫm...em thực sự không biết nói như thế nào, lần này không như những khi khác có chuyện, em cảm thấy mình yêu anh thêm 1 chút còn lần này là cảm thấy mình hiểu anh thêm 1 chút, gần anh hơn, như cũng có thể nhìn thấy tâm tư người, nhìn thấy cuộc sống của người cảm nhận và tin tưởng vào trái tim ấy 1 cách tự nhiên và chân thật nhất.
Anh yêu, Kim Jae Joong của em, em càng ngày càng cảm thấy mình sau này làm sao có thể xa anh 1 chút, sao có thể có chỗ cho những người khác, sao có thể có góc khác, em cảm thấy người cứ càng ngày càng lấp đầy trái tim em, chỉ bất chợt nhắm mắt lại, nghĩ về anh 1 chút cũng có thể rơi nước mắt.
Anh ah, em.. cả đời này... yêu anh có được không?
Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011
Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011
mỗi người yêu theo mỗi cách khác nhau.
người thế này, người thế kia.
tình cảm fans dành cho mí ổng cũng khác nhau.
ko thể nào tất cả mang cùng 1 màu sắc đc.
có người phân định rõ ranh giới chỉ là thích, nhưng có người yêu thật sự.
có người yêu lý trí, có người yêu lãng mạn, có người yêu là hy sinh,
và dĩ nhiên có người vẫn yêu mí ổng dù bik rằng giữa bản thân mình và mí ổng là 2 thế giới khác nhau.
người thế này, người thế kia.
tình cảm fans dành cho mí ổng cũng khác nhau.
ko thể nào tất cả mang cùng 1 màu sắc đc.
có người phân định rõ ranh giới chỉ là thích, nhưng có người yêu thật sự.
có người yêu lý trí, có người yêu lãng mạn, có người yêu là hy sinh,
và dĩ nhiên có người vẫn yêu mí ổng dù bik rằng giữa bản thân mình và mí ổng là 2 thế giới khác nhau.
Thứ Hai, 16 tháng 5, 2011
Thứ Hai, 2 tháng 5, 2011
Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011
tôi biết
dù trong lòng có vụn vỡ bao nhiêu
có đau đớn bao nhiêu
tôi vẫn biết...tôi không bỏ anh được
có lẽ vì tôi với anh là cùng 1 loại người
có lẽ vì tôi ngẫm nghĩ về anh rồi cứ khăng khăng mình cũng nhất định có nhóm máu A như anh
có lẽ vì từ đầu tôi đã quen nhìn bảo bối và anh thì luôn bên cạnh bảo bối của tôi như thế
có lẽ vì cái điệu cười lúc thì rất giả dối lúc lại rất ngu ngốc ấy
có lẽ vì bất cứ khi nào anh đang giả bộ tôi đều nghĩ là tôi biết ngay
có lẽvì rất nhiều những điều khác nữa
đúng vậy, vì rất nhiều thứ nữa...4 năm cơ mà...lại là tôi và anh nữa
lần đầu tiên dùng cái cách xưng hô này với người trong nhà, có lẽ vẫn vì tôi coi anh với tôi là cùng 1 loại người mà, anh là người tôi ít cưng chiều nhất trong DBSK nhưng có lẽ cũng là người tôi nặng lòg suy nghĩ chỉ sau bảo bối...
tôi biết, tôi cho đến lúc này vẫn không từ bỏ nổi, tôi vẫn không thể như chị được, nhưng...người ta nhớ cũng vì nhiều lý do, phải không
bảo bối của em, em yêu người, yêu người, yêu người, mãi mãi yêu người.
Thứ Hai, 18 tháng 4, 2011
nhớ anh
em muốn nói thật nhiều, thật nhiều cơ mà lại không biết phải bắt đầu thế nào và nói về điều gì nữa, chỉ là, chỉ là... em nhớ anh quá thôi, nhớ quá đi ý, nhớ lắm, nhớ nhiều, nhớ thật thật nhiều, chỉ như thế này em cứ thấy là không đủ. tình yêu ah, bảo bối ah, anh ah...
đôi lúc mình vì nhiều lí do đã để mọi thứ trôi qua trong vội vàng, nhưng chỉ 1 lần chậm lại, 1 lần thôi để mình rơi vào đôi mắt ấy, nhìn thẳng vào anh, cảm xúc của mình lại như sóng biển dâng tràn, mình biết, mình biết rất rõ, là mình yêu anh nhiều đến thế nào, mình cũng biết là mình khờ dại, là tham lam, lại ích kỷ, mình ngu dốt nhưng lại ngạo mạn, là mình tầm thường lại xấu xa, mình có lẽ cũng đã nhiều lần làm ảnh hưởng đến anh, nhiềulần làm người khác nghi ngờ tình yêu với anh, nhiều lần không nên không phải, nhưng anh ah, tin em, chỉ duy nhất điều này thôi cũng được, tin em, tin là em yêu anh, rất thật, rất nhiều...jae joong.
Thứ Tư, 6 tháng 4, 2011
Dù thế nào đi nữa, chúng tôi chịu đựng nhiều nỗi khó khăn nhưng sẽ luôn làm việc chăm chỉ…cuộc sống thật tốt đẹp.
Dẫu đau đớn, chúng tôi cố gắng mỉm cười, một nụ cười chân thành.
Nỗ lực của chúng tôi chắc chắn không phải là thương phẩm
Ngày tôi không còn tồn tại trên cõi đời này, như một con người
Tôi không muốn hối tiếc – đấy chính là những nỗ lực của chúng tôi
Vâng, JYJ.
vì vốn dĩ chỉ là như vậy nên sao có thể hỏi, sao có thể trả lời, sao có thể giải thích đây
tình yêu
em tin người, mãi mãi tin yêu người
Dẫu đau đớn, chúng tôi cố gắng mỉm cười, một nụ cười chân thành.
Nỗ lực của chúng tôi chắc chắn không phải là thương phẩm
Ngày tôi không còn tồn tại trên cõi đời này, như một con người
Tôi không muốn hối tiếc – đấy chính là những nỗ lực của chúng tôi
Vâng, JYJ.
vì vốn dĩ chỉ là như vậy nên sao có thể hỏi, sao có thể trả lời, sao có thể giải thích đây
tình yêu
em tin người, mãi mãi tin yêu người
Thứ Tư, 30 tháng 3, 2011
Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2011
Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011
Cậu có thể bay được bao xa cứ bay, đi hít thở không khí ngoài kia, xem xem bầu trời ngoài ấy. Nhớ quay về thì tốt, cảm thấy ngoài đó tốt hơn mà không muốn quay về cũng được…
Nhớ đến tôi thì tốt, quên tôi rồi cũng không hề gì, tôi chỉ là thích cậu thôi, can tâm tình nguyện làm một số chuyện vì cậu…
Bởi vì tôi yêu cậu.
Cậu đã có dũng khí tình nguyện gạt bỏ khó khăn để ở bên tôi, khi tôi đưa ra lời chia tay thì cậu khí thế hùng hồn níu giữ lại tình cảm mà tôi không dám đối mặt…
Nên tôi nhất định sẽ đợi cậu. Hai năm cũng tốt, năm năm cũng được, bất luận bao lâu tôi cũng sẽ đợi cậu.
Sau đó, vào ngày mà cậu quay về, tôi sẽ pha một tách hồng trà ngon nhất dành cho cậu.
_ Anh phải đợi tôi…
_ Tôi nhất định sẽ đợi cậu, giữ gìn “Góc khuất” đợi cậu về.
Nhớ đến tôi thì tốt, quên tôi rồi cũng không hề gì, tôi chỉ là thích cậu thôi, can tâm tình nguyện làm một số chuyện vì cậu…
Bởi vì tôi yêu cậu.
Cậu đã có dũng khí tình nguyện gạt bỏ khó khăn để ở bên tôi, khi tôi đưa ra lời chia tay thì cậu khí thế hùng hồn níu giữ lại tình cảm mà tôi không dám đối mặt…
Nên tôi nhất định sẽ đợi cậu. Hai năm cũng tốt, năm năm cũng được, bất luận bao lâu tôi cũng sẽ đợi cậu.
Sau đó, vào ngày mà cậu quay về, tôi sẽ pha một tách hồng trà ngon nhất dành cho cậu.
_ Anh phải đợi tôi…
_ Tôi nhất định sẽ đợi cậu, giữ gìn “Góc khuất” đợi cậu về.
Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011
tình yêu như thủy tinh
khi yên lành, tình yêu ngọt ngào, thủy tinh trong sáng, nhẵn nhụi, phản chiếu ánh sáng lung linh. Nhưng khi vỡ tan, mà không, dù chỉ là sứt mẻ thôi, dù chỉ là 1 vài mảnh nhỏ, cắm vào tim lại đau đớn đến tận cùng. Và nếu tình yêu không còn, thủy tinh trở về với cát, trái tim này cũng sẽ vỡ tan.
Thứ Ba, 8 tháng 3, 2011
...
Người là vòng tay chở che ký ức ta không quên được
Người là câu hỏi suốt đời ta không giải đáp được
Người là đứa bé vĩnh viễn không hiểu chuyện trong lòng ta
Người là người bạn đời vĩnh viễn không thay lòng bên cạnh ta
Người là ngọn đèn phía xa khi ta lạc đường
Người là nụ hôn bên gối khi ta cô đơn
Người là sự ngây thơ bất biến khi ta yêu người
Người là vết thương trong lòng khi ta giận người
Người là người khiến ta tình nguyện nỗ lực
Người là nguồn cội mà ta không nguyện để bị quấn lấy
Người vĩnh viễn là tấm vé quay về khi ta đi xa
Người là cánh cửa rộng mở khi ta tiến gần
Người là câu hỏi suốt đời ta không giải đáp được
Người là đứa bé vĩnh viễn không hiểu chuyện trong lòng ta
Người là người bạn đời vĩnh viễn không thay lòng bên cạnh ta
Người là ngọn đèn phía xa khi ta lạc đường
Người là nụ hôn bên gối khi ta cô đơn
Người là sự ngây thơ bất biến khi ta yêu người
Người là vết thương trong lòng khi ta giận người
Người là người khiến ta tình nguyện nỗ lực
Người là nguồn cội mà ta không nguyện để bị quấn lấy
Người vĩnh viễn là tấm vé quay về khi ta đi xa
Người là cánh cửa rộng mở khi ta tiến gần
Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2011
em xin lỗi
em xin lỗi, anh ah, em xin lỗi
em lại ích kỉ rồi
là em k nghĩ đc cho anh, là em chỉ lo cho bản thân mình
là em vì nghĩ đến cảm xúc của bản thân mà k hiểu đc cảm xúc của anh
là em trong lúc khó khăn lại nghe cảm xúc của mình trước mà k nghe anh
là em vẫn vì bản thân mình, là em k chịu đau lòng lại k quan tâm đến cảm nhận của anh
là em không xứng vs anh
babie, em xin lỗi, thật sự em xin lỗi
nhưng mà em yêu anh là thật, jae joong ah!
Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011
KIM JAE JOONG
từ lúc bắt đầu mở yan lên đọc tin em đã cố để bản thân bơ nhất vs những tin ý
có người mà không, là rất nhiều người muốn đổi tên box dbsk rồi đấy anh ạ, đổi thành jyj/tvxq anh ạ.
em chỉ cười thôi, em cố để bản thân không nghĩ đến nó nữa, không suy nghĩ xem em có muốn như thế không nữa, em cố nghĩ, dù gì cũng chỉ là 1 cái tên, sao cũng đc, tên gì thì em cũng vẫn vào vẫn đọc tin, vẫn lui tới như 4 năm nay em vẫn làm. em cố nghĩ rằng bản thân k cần quan tâm đến những điều đó nữa, kệ chúng đi, kệ người ta đi...nhưng mà em vẫn thấy rõ ràng là mình đang né tránh anh ah, đến bao giờ thì em mới thật sự đối mặt mà không phải gắng gượng, đến bao giờ em có thể mặc kệ thật sự chứ không phải là né tránh.
2 người lại nói thêm những câu trái vs bảo bối của em nói rồi ý, bảo bối ah. Em cũng vẫn cố cười, em đã luôn muốn nghĩ, đó không phải là ho min nói, không phải là con gấu ngốc, gấu ngố, gấu béo, gấu quê mùa của em nói, không phải là minnie, min cưng, út cưng, không phải thằng maxnae lếu láo của em nói, đó là lời Sm nói ý chứ, là kịch bản, không phải họ muốn làm đau bảo bối của em, em luôn cố gắng nghĩ như thế.
và em vẫn cố cười, vẫn cố nói chuyện bình thường, vẫn cố tỏ ra mình là người không quan tâm thế sự, chỉ chú ý đến con người thật, bla bla bla...nhưng mà thực ra em vẫn đau lắm.
trong suốt khi đọc tin em vẫn thành công trong việc duy trì bản mặt tươi cười, bơ đi ấy, cho đến khi người ta bảo: hãy để cho quá khứ ngủ yên đi, quá khứ tươi đẹp cũng chỉ là quá khứ, phải chấp nhận hiện tại, và người ta nhắc lại cái sân khấu cuối cùng ấy, sân khấu của stand by you và người ta đưa ra cái tấm hình ấy...thực sự công sức tươi cười của em bỏ đi mất rồi...em khóc mất rồi, anh ah.
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
KIM JAE JOONG
anh có biết là gần đây em đã luôn né tránh thằng bé, em không dám nhìn thẳng vào nó, vì em biết rằng em đã đổi thay, em sợ minnie anh ah, sợ nó, cứ như là nó không phải út cưng nhà mình nữa, thằng bé làm em sợ, sợ những lời gai góc của nó, sợ nó hướng đến anh, sợ nó mà tránh xa nó, để rồi vì tránh xa mà đau lòng muốn chết...nhìn ảnh min, em lại muốn như ngày xưa, đối vs cả 5 người tràn ngập yêu thương, nuông chiều, luôn tưởng tượng có thể chạm đôi tay này vào khuôn mặt ấy, vuốt ve 1 chút, cảm nhận 1 chút, che chở yêu thương 1 chút, cứ muốn mãi như thế. rõ ràng là 2 người đây mà, vẫn là khuôn mặt ấy, dáng vóc ấy, biểu cảm ấy, nhìn yunnie vẫn đôi khi vừa ngầu mà cười 1 cái lại thật ngố, vẫn là minnie rắn rỏi mà vẫn đáng yêu, vậy mà tại sao em lại không thể có được cảm nhận như thế, là tại em, tại em tất cả, tại em hết phải không anh......
anh ah, anh ah, anh ah, anh, anh anh em cứ muốn gọi anh như thế, gọi như thế mãi, gọi mãi không muốn dừng lại, vì cứ dừng lại là những điều làm em buồn lại tràn về, em cứ muốn gọi anh mãi, gọi anh mãi, anh ah, jae joong ah, jeje ah, babie của em, bảo bối của em, anh của em, em muốn khóc quá, anh ah, anh......
anh có biết là dạo này em lại có cái cảm giác ấy, cảm giác của những ngày khi em học lớp 11, cảm giác rằng em chỉ có mỗi anh thôi, bấu víu vào anh mà sống cho thành thật, bám vào anh để cười cho thành thật, nghĩ về anh cho em bớt thấy mình cô đơn, bớt sợ hãi đi 1 chút, em lại nghĩ, cuối cùng vẫn chỉ còn có anh, chỉ có mỗi anh trong suốt cuộc đời này, dù lần này hay lần khác, dù bao nhiêu người đến rồi đi, dù có những người em đã yêu, đã vì yêu mà khóc thật nhiều, rồi cuối cùng cũng sẽ bỏ em đi, hay là em tự tay đẩy họ đi, hay là em buông tay, hay là tự rời bỏ nhau, cuối cùng những lúc em cần vẫn là anh, vẫn là anh, mãi là anh, bên em...cũng có thể là anh không bỏ em đi, hay là em không tự tay đẩy anh đi, hay là em cứ cố chấp không chịu buông tay, hay là mình mãi mãi không rời xa nhau, là thế nào cũng được, em thực sự không nghĩ đc mà cũng không muốn nghĩ chỉ cần biết người mãi bên em, em cũng mãi bên người, người mãi mãi là ánh sáng của em, của cuộc đời đầy rẫy đến và đi của em, người có biết không. em vì người khác có vui có buồn, vì người khác yêu thương hay ghét bỏ, vì người khác cố gắng hay buông lơi nhưng em chỉ có thể vì anh mà yêu thương, mà cố chấp yêu thương, mà vô điều kiện yêu thương, em thật muốn hét to lên rằng em cả đời này cho đến khi già khi chết đi khi chỉ còn là linh hồn khi hòa vào cát bụi cũng vẫn muốn yêu anh, KIM JAE JOONG ah, em yêu anh nhiều lắm, thật sự rất nhiều, rất nhiều anh có biết không. em nói vs chị là em sẽ không hứa đâu, sẽ không dám đảm bảo tình yêu của mình là lửa mặt trời mãi mãi bùng cháy mãnh liệt, em bảo chị rằng sẽ không thể đảm bảo sau này em có vì cơm áo gạo tiền mà quên mất anh, đấy là em nghĩ thế thôi anh ah, đấy là em sợ ai đó sau này sẽ nhớ những lời của em, rồi đến khi em không làm được lại nói rằng em chẳng thể giữ lời, lại nói em ba hoa, chứ thực tình trong lòng em luôn muốn nói, muốn nói rằng suốt cuộc đời này người là ánh sáng của em, là tình yêu của em, là em trao người tình yêu đầu tiên này, nguyên vẹn tràn đầy mãnh liệt,
em yêu anh nhiều lắm anh biết không, nhiều rất nhiều, thực sự không thể nói thành lời đc anh ah. tất cả mọi thứ đều sẽ đến và đi nhưng xin người đừng bao giờ rời em đi, đừng bao giờ dù chỉ 1 chút thôi rời bỏ em, em thật sự không chịu được đâu anh ah, thật sự không thể dù chỉ 1 chút thôi thiếu anh, nên xin người cả đời này hãy ở bên em.
KIM JAE JOONG của em, anh của em, em yêu anh.
Thứ Hai, 14 tháng 2, 2011
Yêu
Lâu lắm rùi đêm quá em mới khóc nhiều như thế, nhưng em khóc không phải vì Anh, em khóc vì 1 anh khác, Yunnie...
Đêm qua cứ nghĩ đến cái tên ấy thì em đang cố kìm nén lại không sao giữ nước mắt lại được, em nhớ rất nhiều, em muốn lại được gọi cái tên ấy 1 cách ngọt ngào như thế, như trước đây em vẫn gọi. Không phủ nhận là em bị những lời ấy của chị tác động, nhưng vẫn là tại em, tại em hết, cuối cùng đã để viên ngọc yêu thương ấy sứt mẻ rùi... em xin lỗi, thật lòng xin lỗi Yunnie của em. Nếu như Moon nói, Moon hiểu Min thì em cũng luôn nghĩ em với Yun là cùng 1 loại người, em 4 năm nay đã yêu Jung Yunho bằng sự đồng cảm ấy.
Hôm nay em đã làm 1 cô bạn fan Yun bật khóc, cô ấy nói, em yêu anh nhất cũng không sao, em thiên vị anh nhất, uh thế cũng được, nhưng nếu em dám vì anh mà bỏ rơi bất cứ người nào cô ấy sẽ không để em yên. Với tình cảnh này, với trái tim lúc này, em đã nói em sao mà buông ai ra đc, sao mà hết yêu thương được. Nhưng còn 1 điều em chưa nói, rằng anh với em mới là quan trọng nhất là yêu thương nhất, rằng anh mới là mãi mãi trong khi người khác là hiện thời, rằng anh mới là chắc chắn trong khi người khác là có lẽ. Em không muốn làm ai đau lòng, càng không muốn làm ai bật khóc, cũng không muồn mình lại như đêm qua, khóc đến khó thở vì tình cảm đã chẳng vẹn tròn, nhưng anh ah, dù có lỗi với tất cả, em cũng sẽ không bao giờ có lỗi với anh.
Kim Jae Joong của em, yêu anh rất nhiều.
Đêm qua cứ nghĩ đến cái tên ấy thì em đang cố kìm nén lại không sao giữ nước mắt lại được, em nhớ rất nhiều, em muốn lại được gọi cái tên ấy 1 cách ngọt ngào như thế, như trước đây em vẫn gọi. Không phủ nhận là em bị những lời ấy của chị tác động, nhưng vẫn là tại em, tại em hết, cuối cùng đã để viên ngọc yêu thương ấy sứt mẻ rùi... em xin lỗi, thật lòng xin lỗi Yunnie của em. Nếu như Moon nói, Moon hiểu Min thì em cũng luôn nghĩ em với Yun là cùng 1 loại người, em 4 năm nay đã yêu Jung Yunho bằng sự đồng cảm ấy.
Hôm nay em đã làm 1 cô bạn fan Yun bật khóc, cô ấy nói, em yêu anh nhất cũng không sao, em thiên vị anh nhất, uh thế cũng được, nhưng nếu em dám vì anh mà bỏ rơi bất cứ người nào cô ấy sẽ không để em yên. Với tình cảnh này, với trái tim lúc này, em đã nói em sao mà buông ai ra đc, sao mà hết yêu thương được. Nhưng còn 1 điều em chưa nói, rằng anh với em mới là quan trọng nhất là yêu thương nhất, rằng anh mới là mãi mãi trong khi người khác là hiện thời, rằng anh mới là chắc chắn trong khi người khác là có lẽ. Em không muốn làm ai đau lòng, càng không muốn làm ai bật khóc, cũng không muồn mình lại như đêm qua, khóc đến khó thở vì tình cảm đã chẳng vẹn tròn, nhưng anh ah, dù có lỗi với tất cả, em cũng sẽ không bao giờ có lỗi với anh.
Kim Jae Joong của em, yêu anh rất nhiều.
Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011
em biết, chỉ là... chờ em 1 chút thôi, anh ah!
anh ah
em biết
có nhứng điều mãi còn
cũng có những thứ sẽ đổi thay
chỉ là em không biết rõ chúng là gì mà thôi...
anh ah
em biết...
có những điều mới đến
cũng có nghĩa là 1 số thứ sẽ đi
trong trí óc cùng suy nghĩ cũng đã rõ, cái gì sẽ đến và cái gì nên đi...
anh ah
em biết
những điều sắp đến sẽ khó khăn...nhưng có anh đi cùng nên sẽ vẫn là tươi đẹp
những điều đã qua sẽ nuối tiếc...nhưng dang dở đôi khi lại là đẹp nhất
phải không anh...
anh ah
chỉ có điều
những gì nên đi ấy
đã, đang và có lẽ mãi sau này vẫn là rất quan trọng, rất yêu thương trong lòng em
nên tim em vẫn chưa sẵn sàng...để những điều ấy bước đi...
chờ em đứng lại 1 chút
chờ em nhìn 1 chút
chờ em níu giữ thêm 1 chút
chờ 1 chút thôi... để em sẵn sàng
khi đó...em sẽ bước thật nhanh theo anh, chỉ bên anh thôi, cùng anh đi đến tương lai...và, đôi lúc...cũng sẽ quay nhìn lại quá khứ...ngọt ngào và yêu thương...
yêu anh
jjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjj ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
baby của em, baby của em, baby của em, babybabybaby
jae joong jae joong jae joong
kim jae joong kim jae joong kim jae joong
em muốn gọi tên anh thật to quá ah
muốnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn
tự nhiên rất muốn đi đến 1 nơi nào đó nhiều gió(mặc dù hà nội đang rất lạnh)
em nhớ anh
1 thời gian dài rồi trong lòng tràn đầy cái thứ cảm giác mà lại không phải là cảm giác này, thật khó chịu anh ah. Nó cứ đầy tràn trong lòng ngăn cản những cảm giác khác, khiến chúng không rõ ràng được, làm em rất khó chịu anh ah, nó làm em mờ mịt, làm em nặng nề, làm em gượng gạo, làm em cô đơn.....................
em muốn nhìn anh để bớt đi thứ cảm xúc ấy, nhưng mà vẫn k đủ, nó quá lớn, vì những người tạo nên thứ cảm giác không là cảm giác ấy cũng quá lớn.
nhưng anh của em ah
baby của em
jae joong của em
kim jae joong của em
lớn mấy cũng không bằng người được, mãi mãi k thể bằng được, anh đối với em là như thế nào...anh biết phải không
em muốn đứng lại 1 chút
nhìn lại 1 chút
suy ngẫm 1 chút
lưu giữ 1 chút
bớt thấy bản thân có lỗi 1 chút
anh ah...em yêu anh, yêu anh rất yêu anh
những lúc trong lòng không biết là cái thứ gì đang tồn tại, em thường gọi tên anh, em thường nói ra hoặc viết ra mà có thể là hét lên ràng em yêu anh, vì dù có thể nào, dù trống rỗng ra sao, tình yêu dành cho anh vẫn luôn rõ ràng, lấy thứ rõ ràng này để lấn át đi những thứ mờ nhạt khác, làm cho lòng này chỉ còn thứ tình cảm sâu đậm ấy, cảm nhận được anh làm cho em thấy khá hơn rất nhiều anh có biết không...
babybabybaby của em
jae joong jae joong jae joong
kim jae joong kim jae joong kim jae joong
em yêu anh
hơn mọi điều trên đời này
hơn mọi thứ trong lòng này
em yêu anh...
Thứ Tư, 12 tháng 1, 2011
Thứ Hai, 10 tháng 1, 2011
jjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjjj
thật là phi thường dễ thương jae joong của em ah
yêu quá
muahzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
(k tải về đc nên phải làm thế này đây)
nhìn anh có vẻ j đó hơi k thực sự đc vui vẻ cho lắm, hơi có chút mệt mỏi, nhưng phải công nhận tiểu bảo bối quá đẹp và quá đáng yêu ý
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)