Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Một chiều ngược gió - Bùi Sim Sim

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời

Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh

Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?

Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều này - em biết, một mình em...

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Nếu- dứt khoát một lần quá khó khăn thì hãy cứ yêu đi yêu lại cho đến khi nào quên được hẳn thì thôi.

Vì mỗi lần yêu lại là thêm một lần tình yêu vơi đi một chút.

Không ai có thể xóa sạch kí ức về một người mà mình đã từng yêu!

Thứ gọi là "QUÊN" đôi khi chỉ là sự chấp nhận...!

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Với Sư Tử!



Bất kể bạn là ai!
Bất kể bạn thế nào!
Không phân biệt tuổi tác.
Không thèm xem địa vị.
Không phân biệt sang hèn,
Không phân biệt trình độ, học thức.
Không phân biệt khoảng cách.
...
Chỉ cần bạn chơi với Leo theo tiêu chí của lòng chân thành, trung thành thì bạn sẽ luôn tự hào và vui vẻ khi có 1 người bạn đó chính là Sư Tử.


Với tình yêu lại càng hơn thế! Yêu là yêu cần gì phân biệt.
Tình yêu chỉ cần trái tim rung động.

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Không phải lúc nào Sư Tử cũng chìm đắm trong những nỗi buồn.


Buồn...
Buồn nhiều thật đấy...
Khóc...
Khóc nhiều thật đấy...
Nhưng Sư Tử là con người rất mạnh mẽ mà. Nên sau những nỗi buồn, sau những giọt nước mắt vẫn là một ý chí kiên cường, tinh thần lạc quan, yêu đời, luôn hướng về tương lai. Sư Tử luôn nhìn về phía trước với những niềm hi vọng, những ước mơ, những khát khao cháy bỏng về tiền tài, địa vị và công việc. Sư Tử sẽ không bao giờ chịu khuất phục trước số phận. Sư Tử không bao giờ gục ngã trước những chuyện buồn đau. Vì Sư Tử kiêu hãnh, tự cao nên chẳng bao giờ Sư Tử cho phép mình lùi bước cả. Sư Tử luôn tìm cách nén đau buồn lại và tiếp tục bước đi trên con đường dài trải đầy hoa hồng. Hoa hồng đẹp nhưng cũng rất nhiều gai. Và Sư Tử chấp nhận vượt qua những chiếc gai sắc nhọn đó để có được một cuộc sống tươi đẹp.

Nước mắt


Vì sao Sư Tử giỏi giấu nỗi buồn?
Khi yêu thương và niềm vui đi mất....
Bên Leo chỉ là bóng đêm.....
Vì Không chỉ là tình yêu, mà đôi khi là cảm giác mệt mỏi vì phải luôn gồng mình lên chứng tỏ mình mạnh mẽ, mình làm được mà nó lại thất bại.
Buồn và thất vọng về mình nhiều lắm phải không Leo? Nhưng Leo ơi, cứ để mình yếu mềm trong phút giây thôi, bạn sẽ thấy mình lại tràn trề sức sống như ngày nào vẫn vậy.
Trong những chuỗi ngày quá mệt mỏi vì vừa ốm, vừa thi cử, lại di chuyển quá nhiều giữa các địa điểm, tôi thường chọn cho mình cách bật bài nhạc mà mình yêu thích, và nhắm mắt vào. Ngủ đi Leo!

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013



Người mà tôi có thể dựa vào… Những thành viên của tôi Yoochunie, Junssu, gia đình tôi. Cả những nhân viên mà tôi thân thiết nữa. Tôi cũng có rất nhiều bạn. Cũng có những người mà tôi có thể trải lòng và có thể nương tựa. Đó chính là fan hâm mộ của tôi. Họ hiểu tôi rõ nhất, họ cảm thông với tôi, họ tha thứ cho tôi, họ trao tôi tình yêu của họ. Đó là lý do vì sao sự hiện diện của họ là điều vô cùng lớn lao đối với tôi.

Tôi nghĩ nói về tình yêu là điều khó nhất. Bởi nỗi sợ của sự chia cắt, tôi đã trải qua rất nhiều thời khắc khó khăn trong tình yêu. Do đó, có nhiều thời điểm mà cảm xúc chỉ kéo dài trong chốc lát và kết thúc mà không có tiến triển nào.

Khi tôi viết những bài hát về tình yêu, nó thường gợi lại những kỷ niệm buồn. Vì vậy sau khi sáng tác xong, tôi thường ra ngoài uống rượu. Hoặc tôi có thể ngủ thiếp đi bởi tâm trạng tôi thực sự rất tôi tệ. Tôi nghĩ có rất nhiều thời điểm như vậy.

Khi nào tôi muốn được yêu? Ngay bây giờ! Và mỗi ngày. Làm sao con người có thể sống mà không có tình yêu? Điều tôi luôn muốn làm chính là tình yêu. Tôi muốn cho đi tình yêu và nhận lại tình yêu.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Đàn ông không bao giờ coi tình yêu là tất cả cuộc sống, vì vậy, phụ nữ cũng cần phải học cách không được phép coi đàn ông là cuộc đời mình. Nhưng không phải ai cũng làm được điều đó, người con gái cũng chỉ bước đi sau khi cay đắng cúi đầu...

Kì thực, thanh xuân của con gái ngắn lắm. Bởi họ đã trót dành quá nửa tuổi trẻ của mình để suy nghĩ về những điều họ không nên biết, và trăn trở, dằn vặt mình về những thứ đáng lẽ ra con trai phải học được. Nhưng điều tiên quyết là phải yêu thương mình trước tiên, thì họ lại biết sau cùng.


Chúng ta cho quá nhiều và đánh đổi bằng nhiều thứ lớn lao, nhưng nhận lại chỉ là những câu nói nhạt nghĩa quen mồm không một chút trách nhiệm. Cho nhau vào hộp, đóng kín, cất kĩ, đến thi thoảng lại lôi ra phủi bụi, liệu đó là tình yêu?

Thế nên, khoảng thời gian rực rỡ nhất, hãy ở cạnh người xứng đáng, buồn những điều xứng đáng, nghĩ những chuyện đáng nghĩ và đừng bao giờ bỏ bê bản thân, con gái ạ! Vì đời có mấy lần được trẻ? Cứ phí mãi thế à?

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

E: Làm thế nào để bạn hồi phục khi cảm thấy tuyệt vọng / chán chường?
J: Để mặc cho mọi cảm xúc và bạn sẽ phục hồi lại khi thời gian qua đi. Chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi khoảnh khắc ấy tới mà thôi.


anh ơi, mình giống nhau ý, chốn tránh cũng chẳng chốn nổi, đối mặt thôi phải k anh.



E: Cuối cùng, anh có thể để lại lời nhắn cho các fans Nhật được không? (Quản lý gợi ý, ‘Cậu nghĩ thế nào nếu viết ‘Miyane’? và tất cả mọi người phá lên cười.)
J: Vui thật đấy (cười).. Chẳng có ý nghĩa gì khi nói những câu kiểu ‘Tôi xin lỗi’ để bắt các bạn phải chờ đợi. Mối quan hệ giữa chúng ta còn hơn thế. Vì vậy, tôi sẽ viết một câu mà người hâm mộ khắp thế giới đều sẽ thích!

Thật vậy, tình mình còn hơn thế, anh nhỉ. Dù đã có những lơ là, đã có những lúc lơi tay, nhưng vì tình mình còn hơn thế nên dù thế nào cũng sẽ chẳng lìa xa. Yêu anh.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013



Khi ta yêu quý ai đó, tức là ta trao cho ho quyền làm tổn thương ta. Bởi bất cứ lời nào họ nói, cũng có thể khiến ta vui hay buồn, hạnh phúc hoặc tổn thương.




{ Những mùa hoa bay đi - Lynh miêu }

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Viết cho những người đi qua cuộc đời...

Cuộc đời vốn không giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế.

Về những người đi qua cuộc đời…

Tôi đã đi qua nhiều người, và nhiều người cũng đã đi qua tôi. Cái chúng tôi trao nhau có những khi nhiều hơn một ánh mắt, dài hơn một con đường, hân hoan hơn cô dâu trong một lễ cưới và đau đớn hơn cả người bộ hành ảo tưởng về một dòng sông.

Có những người ở lại, và những người ra đi, có những người lại chỉ ngang qua như gió thoảng… Cái sự đến và đi, đôi khi ngỡ ngàng hơn chúng ta thường nghĩ. Cuộc đời con người vốn có nhiều cái giật mình, và một trong số đó là cái giật mình thảng thốt khi ta đánh rơi những cái vốn tin rằng sẽ mãi mãi bên cạnh. Người đời thường nói, chỉ đến khi mất đi, ta mới biết rằng mình đã có. Có lẽ vì vậy nên có những người đã được sắp xếp đến bên cuộc đời, chỉ để ta biết rằng cái giá của nuối tiếc chỉ được đánh cược trong một giây ta hờ hững.

Có những người tôi chọn đứng cạnh, và những người tôi rời bỏ (bỏ rơi?). Tôi sống chưa đủ lâu, nhưng cuộc sống của những người trẻ tự cho mình quyền vấp váp tin rằng đã đủ để biết được ai là người xứng đáng để mình tin. Chọn lựa một ánh mắt trong hàng triệu ánh nhìn ta bắt gặp trên đường để đi cùng nhau chẳng phải một điều dễ, cớ gì để không học lấy cách mà nâng niu?

Nhưng cuộc đời vốn không giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế. Đã qua rồi cái tuổi tin rằng chỉ cần mình sống tốt, và cuộc sống sẽ cười. Cái tốt của mình, còn phải đặt trong hàng ngàn cái tốt khác nữa, có khó quá hay không?

Để một người đi qua cuộc đời, suy cho cùng vẫn luôn là một điều đáng tiếc, dù họ có mang đến cho chúng ta điều tồi tệ thế nào đi chăng nữa. Một bàn chân đi qua, thì kỉ niệm vẫn còn đó, vết thương còn đó, nỗi buồn và cả niềm vui vẫn ở đó, dù thời gian có đi dài đến bao nhiêu…

Chỉ là nước mắt mặn thêm, niềm tin bé lại, và ánh nhìn cuộc sống chậm rãi hơn.



Có một ngày, một người quan trọng nào đó cũng sẽ rời bạn mà đi. Cái trách lòng người phụ bạc không nên là cái trách đầu tiên. Nếu muốn ăn năn, hãy tự nhắc đến cái nỗi vô tâm, rong chơi dài rộng của bản thân, dù là vì lý do gì đi nữa mà họ để bạn lại một mình. Cứ tự trách mình rằng sao không yêu cho đủ, sao không sống thật hết lòng… Không có niềm tin nào là không xứng đáng, chỉ là mình có đặt nhầm chỗ hay không?

Nhiều khi chỉ ước cái nỗi vô tâm nhỏ như hạt cát, cái sự bận tâm về những điều day dứt còn bé hơn nỗi vô tâm.

Trước sau, tôi đã khóc, đã cười, đã sống, đã ngất nhiều giữa những mối quan hệ. Và rồi tôi lớn lên.

Tôi vẫn đang và sẽ vui, đang và sẽ buồn với những cái gặp mặt mà cuộc đời sắp xếp. Chỉ mong rằng, người cần tôi, tôi đến, người tôi cần, đừng đi.

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Đời thì rộng lớn
Lòng người thì chật
Nỗi nhớ thì dài
Anh thì xa
Người dưng thì lạ
Em thì cô đơn .....

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

Tình cảm không phải là chiếc công tắc, thích bật thì bật thích tắt thì tắt.


Tuổi trẻ và nhiệt huyết ... đời người có được vài lần đắm say?
Có đôi khi, người đề nghị chia tay với bạn mới là người yêu bạn nhất.

Người hy vọng bạn sẽ buông tay họ mới là người quan tâm bạn nhất.

Người theo đuổi bạn đột nhiên không tin tức mới là người làm bạn bâng khuâng nhất.

Người rời xa bạn trong im lặng mới là người làm bạn luyến tiếc nhất.

Trong cuộc sống có đầy những mâu thuẫn mà chúng ta phải cố gắng vượt qua. Tình yêu bất quá không phải là trò chơi mà hai người bên nhau thì có thể kết thúc được. Đôi khi, tình yêu chính là lúc bạn nhớ nhung mong ngóng nhất nhưng lại phải đau khổ mà rời xa...

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Anh

Anh ah, Jae Joong ah, ngoài anh ra em đã nói yêu với người thứ 2 rồi, đã yêu một người nữa ngoài anh rồi. Anh sẽ vui cho em phải không, giống như em dù luyến tiếc nhưng vẫn luôn ước ao anh sớm cưới vợ, sinh con, sớm được hạnh phúc vẹn toàn và thật sự, hạnh phúc hiện hữu chứ k phải là ảo ảnh xa xôi.

Lần đầu tiên, viết về một tình yêu khác, một anh khác ngoài Anh trong blog này, trong cái chốn tự kỷ riêng tư này. Anh ah, rốt cuộc là buồn hay là vui, là may hay là rủi, là định mệnh hay duyên nợ thoáng qua em không biết nữa. Bao nhiêu thời gian là đủ hả anh, đợi chờ bao nhiêu thì đủ, bao lâu để lãng quên, bao lâu để thử thách, bao lâu để biết rằng mình có thuộc về nhau? Em cuối cùng cũng được thỏa mãn rồi, chẳng phải trước giờ vẫn thích đọc những câu chuyện ngược luyến tàn tâm sao, chẳng phải vẫn ước có được một cuộc tình sóng gió và đau thương sao, vì vẫn nghĩ qua được sóng gió, nếm đủ đau thương thì tình mới bền lâu được. Nhưng mà anh ah, đọc truyện thì chỉ khóc 1 chút thôi, cảm giác buồn đau sẽ tan dần theo câu chuyện, nhưng mà bây giờ tự mình nếm trải, tự mình lầm lũi, cô đơn vượt qua từng ngày từng ngày đầy nhung nhớ đau thương em lại ước...giá mà tình mình giản dị, thanh thuần.

Anh ah, lâu lắm rồi mới lại thế này, vô hồn sống, vô hồn làm việc, có hồn sẽ lại đau. Nhiều lúc nghĩ, tình mình đâu đã nặng sâu, kể cả không có vẫn sẽ sống đc mà, cứ như thế này đối mặt với chia ly... chắc là cũng chỉ khóc chút thôi. Nhưng anh ah, đêm đêm chợt tỉnh giấc, thấy điện thoại lặng im chẳng có tin nhắn nào... đau thương tràn về, nhớ nhung giằng xé, mới biết mình chưa bao giờ ngừng đợi chờ, hi vọng. Sáng tỉnh dậy, soi gương mới biết mắt sưng, lẽ nào, đêm qua trong vô thức mà nhớ thương rơi nước mắt. 

Anh ah, em không muốn mất người ta, không muốn buông tay anh ấy, không muốn tình chưa kịp nồng tình đã vội tan. Anh ah, phải làm sao bây giờ, im lặng đợi chờ hay vươn tay nắm lấy. Em thấy lòng mình trống rỗng quá anh ơi.

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

…Anh chưa bao giờ có cảm tình với những ngày lễ, ngày kỷ niệm. Tình cảm xuất phát từ trái tim đã không cần một cái cớ để hình thành thì cũng không cần một ngày cụ thể để thể hiện, bất kể một ngày không tên nào người ta cũng có thể yêu thương nhau bằng mọi cách người ta muốn.

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013



"Tay trong tay là tình còn ấm Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu..."



Trong khi tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Mấy hôm nay em không nghĩ đến việc mình thích ở HN hay HP nữa, mà em nghĩ, em có thể ở đâu? Em cũng không nghĩ bố mẹ không tin tưởng em hay bố mẹ quá cẩn thận nữa. Có lẽ em tin em không đủ sức để rời vòng tay bố mẹ rồi anh à. Em thấy sợ.
Em của 22 năm trước luôn luôn là con ngoan trò giỏi, luôn được bố mẹ bảo bọc, bạn bè yêu quý, người lớn khen ngợi. Đấy là vì em chỉ quanh quẩn trong trường học, làm gì cũng có bố mẹ sau lưng. Giờ vừa bước chân ra khỏi trường học em đã nhận thấy mình kém cỏi, ngô nghê đến như thế nào. Mới tự đi được nửa bước em đã bị thương rồi anh à.
Em của thời gian trước, nuôi trong mình rất nhiều ước vọng to lớn, tràn ngập tự tin và ý nghĩ mình có thể làm được mọi việc, có thể hiên ngang, rực rỡ đi giữa đường lớn. Nhưng giờ thì khác rồi. Mẹ bảo em của thời gian gần đây không giống em của lúc trước, không còn khí thế của người có thể làm được việc này việc kia nữa, mẹ buồn lắm. Em cũng thấy thế anh ah, em nghĩ có lẽ là ảo giác vây quanh em quá lâu, khiến cho cả mọi người và cả chính em nữa mộng tưởng em có thể làm được việc này việc kia. Nhưng giờ, em bi quan lắm. Lúc trước khi phải chọn lựa sẽ ở đâu, sẽ làm gì, em chỉ đơn giản suy nghĩ, em thích làm gì, em thích ở đâu, ở đâu sẽ vui hơn, thích hơn mà không nghĩ đến em có thể làm được gì, đủ sức ở đâu. Nhưng thôi, nhận ra được là tốt phải không anh, sẽ chấp nhận và dần thích nghi với thực tại.

*ôm anh*

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Đêm dài

Anh ah, ngày mai nữa thôi là em sẽ rời khỏi đây, chẳng biết có quay lại nữa không, quay lại như thế nào, với mục đích gì nữa. Rời đi là tốt, xấu đến đâu em cũng chưa xác định được rõ ràng, đành phải đợi thời gian thôi Anh ah. Nhưng dù sao, ngày mai cũng sẽ kết thúc một giai đoạn trong cuộc đời em, một giai đoạn với những trải nghiệm, những suy nghĩ, những điều mắt thấy tai nghe, những sự việc, con người mà em sẽ không thể nào quên.

Thời gian này đã lơ là Anh thật nhiều, có lẽ trong sáu năm yêu thương Anh, chưa khi nào xa Anh đến như vậy, chẳng thể ngày nào cũng ngồi hàng giờ  nhìn ngắm Anh, thậm chí đã bỏ qua thật nhiều sự việc, nhiều ngày không nhìn Anh. Anh ah, như vậy là yêu Anh vơi đi rồi sao, rồi sẽ như thế mà xa nhau đúng không? Em cũng không biết nữa, đã từ lâu rồi em không tự hỏi những câu hỏi như, em yêu Anh hay không, yêu Anh như thế nào, yêu Anh đến đâu, đến bao giờ... Vẫn là thực tại quan trọng hơn, em vẫn muốn được nhìn thấy Anh mỗi ngày, vẫn muốn quan tâm Anh, vẫn đau lòng thắt ruột với những khó khăn của Anh... chỉ thế thôi có đủ không Anh? Sau này, có lẽ sẽ chẳng thể yêu Anh như đã từng, yêu Anh như cô bé mười tám đôi mươi vô tư lự, sống trong tình yêu thương của mọi người và yêu Anh điên cuồng. Bây giờ trong đầu em phải chứa cả những thứ khác, ngoài Anh , những thứ không muốn để chung một chỗ với Anh, thậm chí cảm giác cũng đã sứt mẻ đi đôi chút rồi. Anh ah, tình yêu của những  năm tháng khác nhau sẽ khác nhau, em của mười tám đôi mươi, với em của hai mấy, ba mấy nhất định khác nhau rất nhiều, nhưng trái tim này chân thành nói với Anh một điều, dù bao nhiêu năm tháng có trôi qua, dù bao nhiêu chuyện bao nhiêu người đến rồi đi, suốt cả cuộc đời em cũng không bao giờ quên Anh. Những năm tháng khác nhau, yêu Anh theo những cách khác nhau, nhưng tuyệt đối là thành thật, chân tình, Anh mãi là tuổi thanh xuân của em, yêu Anh.


Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013



Đôi khi có những hạnh phúc bình dị thường bị ta lãng quên trước những ảo ảnh xa xôi. Đôi khi ta cứ mãi vùi mình trong cái lập lờ mê muội và đánh rơi những điều có thể nắm chặt trong tay.





Có những mùa tháng Năm chưa xa đã nhớ, có khi nỗi nhớ vội quá chẳng kịp về…

Vẫn góc đường ấy, lá rơi đầy cho mùa hạ cuối… Và còn mãi, những dấu yêu một thời…

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

Yunho là Yunho của dịu dàng.

Yunho là Yunho của dịu dàng. Dù mọi thứ bây giờ đã khác, cảm giác ngày xưa vẫn khó mà tan. Dù tỏ ra mạnh mẽ kiên cường, bá đạo nguy hiểm, thì Yunho vẫn là Yunho vô cùng dịu dàng.

Dịu dàng, đó là những khi anh chăm chú nghe người ta nói. Rồi khi đồng đội bị "quê độ", anh lập tức bay ra dỗ dành, hết vỗ lưng tới ôm ôm, quên hẳn những lúc anh bị "quê độ" thì người ta chỉ nhăn răng cười. Dịu dàng, đó những lúc anh bình bình thản thản nghe hết kẻ này đến kẻ kia đem chuyện của anh ra trêu đùa để lấy đó làm vui.

Yunho, nếu như có thể quay ngược thời gian, em ước gì anh vẫn là người đàn ông em mơ ước - người em có thể yên tâm trao báu vật cho anh. Nhưng dù thế nào đi nữa, bây giờ, em chỉ mong tất cả đều hạnh phúc trên con đường riêng của mình. Chuyện ngày đó, từ kỳ vọng đến đau khổ, từ yêu thương đến giận hờn, em đã dần quên rồi. 

Hãy hạnh phúc nhé, người đàn ông dịu dàng (không phải) của em.

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

‘Tôi chưa bao giờ hối tiếc, dù chỉ một lần, về việc có những hình xăm ấy’.
‘Tôi chỉ đơn thuần muốn khắc khi tất cả những thứ tôi không thể quên, những gì an ủi tôi, và những gì tôi cảm thấy biết ơn lên cơ thể của mình.’

- Trích ELLE making film, nói về các hình xăm -

.

Nói về hình xăm AKTF:

"Anh chia sẻ, “Tôi đã thiết kế hình xăm này và xăm nó cách đây hai năm cùng với Yoochun. Những điều mà tôi đang có hiện giờ sẽ phai nhạt theo thời gian nhưng niềm tin thì vẫn còn giữ mãi.”

- trích PV AJNews -

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

lâu lắm rồi mới lại khóc khi nhìn DBSK

mình nghe Rainly Blue của 3 bạn, mình rất vui, dù bản k đẹp, nghe chưa rõ, chưa xử lý gì, nhưng vì mình đã khao khát đc nghe Jae Joong hát tiếng Nhật lâu quá rồi, nên mình vừa nghe vừa xúc động.

nhưng vì là bản audio, k có hình nên mình lại k thể ngừng tưởng tượng đến sân khấu của 5 người ngày ấy, ròi k kìm được lòng, mình nghe lại, nhìn lại và rơi nước mắt. Mình vẫn rất thương 2 bạn ấy, mấy hôm trước khi nghe thấy người ta nói thích 2 bạn và k ghét JJ của mình, mình đã rất vui, trong thâm tâm mình vẫn thật lòng thương 2 bạn. Nhưng đúng như Moon nói, mình chỉ muốn kiếm tìm Yun Ho của DBSK, Chang Min của DBSK, một Chang Min khác, Yunho khác của DBSK khác... mình k quen, vì k quen nên ngăn cản bản thân tới gần, vì luôn chỉ muốn giữ cho mình những yêu thương, cảm tình vẹn tròn của ngày xưa. Nước mắt rơi trong đêm này là tất cả những gì hiện tại em có thể cho các Anh, mãi trong tim em, cùng những yêu thương của những tháng ngày ấy nhé.

bình an, bình an, nhất định bình an nhé, yêu thương...

Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013



- Nếu anh phải nói rõ sự khác biệt giữa fan JYJ và fan của Kim Jaejoong thì sự khác biệt đó là gì?


“Chắc chắn có một điều (khác biệt). Các fan của Kim Jaejoong thì cuồng nhiệt hơn, bất kể họ đến từ đâu. Dường như các fan của tôi luôn làm mọi điều ở một mức độ cao hơn bất kì người nào khác, nói những điều như là ‘Em yêu anh’ thay vì nói ‘Em thích anh’, và lại nói ‘Anh làm em phát cuồng’ thay vì nói ‘Em yêu anh’. Đó là những gì mà tôi cảm nhận được trong một thời gian dài. (cười) Ví dụ như, ngay cả khi có 10 người hét to tên Yoochun và Junsu, chúng sẽ bị át đi chỉ bởi 2 fan hét tên tôi. Tất cả các fan của Kim Jaejoong luôn tràn đầy những cảm xúc mạnh mẽ và sự đam mê cuồng nhiệt”.



Tình yêu là điều duy nhất mà chúng em có thể cho anh, và vì anh là con người chỉ vì yêu thương mà đau lòng, cũng chỉ vì yêu thương mà mạnh mẽ, nên mong ước anh biết được tình yêu của chúng em luôn là mong ước lớn lao trong em. Jae Joong, anh biết được là tốt rồi, biết được rồi, hãy lấy đó làm điểm tựa, tin tưởng rằng dù thế nào chúng em vẫn sẽ ở cạnh anh.


yêu anh.

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

hôm nay, em nhớ ra rằng dạo này, thời gian dành cho anh đã ít đi rất nhiều, bận rộn mọi việc, sờ đến máy tính là luận văn, công việc, tương lai... thế là...lơ là mất anh. Em hốt hoảng nghĩ, chắc có lẽ sau này, sẽ cứ thế mà xa nhau.


hôm nay, em bật CielJJ, ngỡ ngàng nhận ra, em bỏ lỡ fanmeeting ở Thượng Hải, qua mất 2 ngày lận... nếu đang ở một mình, em nhất định đã khóc rồi.


hôm nay, thấy cái tweet: "Haha, tôi tăng cân rồi này" thế là... miệng thì phì cười mà nước mắt không kìm được, cuối cùng lại rơi.


vẫn là anh, là anh, vẫn chỉ có thể là anh.



cuộc sống của em đã khác nhiều lắm rồi anh ạ, mọi thứ, mọi thứ, cuốn em đi. Ngay cả thời gian để buồn, để khóc cũng không có chứ đừng nói đến những lúc một mình, thong thả, vu vơ. Có những lúc rất muốn buông tay, vì khó khăn, vì sĩ diện... những lúc ấy, điều em luôn lặp đi, lặp lại trong đầu chính là ý nghĩ, để có được ngày hôm nay, anh đã trải qua những điều còn vất vả hơn thế rất nhiều, đã đi bộ đi làm, đã dậy sớm, đã nhịn đói, đã bán máu, đã ăn cả thức ăn thừa của khách... em nghĩ như thế và tự động viên bản thân cố gắng, cố gắng hơn nữa.


anh, Jae Joong, Jae Joong, Jae Joong ah... sau này có thể sẽ khó bên anh theo cái cách của một fangirl, sẽ khó có thể ngày ngày nhìn thấy anh, khó có thể đắm mình trong giọng hát và suy tưởng về anh... nhưng anh ah, anh... em tin, cho đến bây giờ yêu thương vẫn chưa từng phai nhạt. Có thể con đường sẽ khác, nhưng "nếu đó là yêu thương, thì dù ở đâu, dù bao lâu, dù như thế nào... vẫn chỉ có thể là yêu thương mà thôi"


yêu anh.

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Chuyện xưa cũng chưa hẳn là xa cũ, bởi vì đã khắc thật sâu vào lòng, cúi đầu nhìn vào trong tâm, chúng lại hiện ra rõ ràng trước mắt. 

Quá khứ cũng chẳng là việc đã qua, tuy ngày đã trôi đi, nhưng tưởng niệm lại chưa từng một phút giây dừng lại.

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

cuối cùng, lại có thể khóc khi nghe anh hát rồi.

Từ lúc nghe bài hát này trong film đã cảm thấy rất thích :") nhưng dù sao cũng là thoáng qua, không để tâm nhiều, chỉ biết rằng lòng có chút bận tâm.

Khi down album về nghe cũng vậy. Khi nghe lòng rất thoải mái, đúng nghĩa hưởng thụ. Không chăm chú hay tập trung, chỉ là đeo tai nghe và tay đánh văn bản lọc cọc lọc cọc.

Vậy nhưng khi nghe đến đoạn sarang sarang, tay bỗng khựng lại và lòng thắt chặt. Lâu lắm rồi mới có cảm giác muốn khóc đến vậy khi nghe một bài hát. Và đây cũng là bài đầu tiên sau khi các bạn trẻ tách ra khiến mình replay không biết bao nhiêu lần, bao nhiêu lần, và lần nào những thanh âm đó cũng chạm thật sâu, thật sâu...

Vậy đó :")

Và thật sự là những rung động tận đáy lòng



hôm nay vào facebook đọc cielJJ bằng facebook của bạn và đọc được comm này, làm mình muốn cố facebook quá đi, nếu có mình nhất định sẽ comm lại cho bạn, nói với bạn rằng những cảm xúc của mình khi nghe My only comfort/Healing for myself cũng y hệt như vậy. Đã có lần trên Yan có topic trình bày cảm nhận về In heaven và Tone mình đã nói lâu lắm rồi mình không khóc khi nghe Jae Joong hát, lâu lắm rồi mình không có được cảm giác đau lòng như ngày nào nghe Lovin's you, lâu lắm rồi từ khi các bạn tách ra không có bài hát nào mình thực sự cảm nhận được thực sự yêu thích nó và muốn replay lại nhiều lần, rất nhiều bài hát mình nghe chỉ vì là họ hát, vì có giọng Jae Joong mà thôi. 

nhưng với My only comfort mình lại như được trở về những ngày xưa ấy, khi nghe đến đoạn sarang ấy, dù là nghe trong lúc đang làm gì mình đều khựng lại, đều thấy mắt mình nóng lên, đều thấy lòng nhói lên, thực sự yêu bài hát ấy. Đoạn sarang ấy lại ở cuối bài, khi nghe đến đấy cảm xúc đang lên rất cao nhưng lại báo hiệu là nó sắp hết, cộng thêm giai điệu và nhất là giọng hát ấy làm mình thấy thấm thật sâu cái cảm giác ngồi nghĩ lại ngày xưa, tình cảm, yêu thương trước đây mà luyến tiếc, dằn vặt, đau lòng, níu kéo không nỡ buông tay nhưng lại rõ ràng là đã trôi qua mất rồi.... Nó không chỉ là bài hát về tình yêu, mà là Jae Joong hát về tất cả những yêu thương trước đây, hát về những người những cảm tình đã vuột qua tay... Anh ah, sau bao lâu cuối cùng lại có thể khóc khi nghe anh hát rồi. 

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

sinh nhật vui vẻ - tuổi thanh xuân của em

anh ah, hôm nay là sinh nhật anh, là anh 28 tuổi rồi đó, em cũng 23 rồi, nhanh thật đấy anh nhỉ. Mới ngày nào thấy anh lần đầu, lần đầu biết anh là ai, giữa sân trường đầy nắng ấy, thấy anh để rồi mình bên nhau đã 6 năm rồi. Em đang nghe My only comfort/healing for mysel lâu lắm rồi mới có dc cảm giác muốn khóc khi nghe anh hát như thế, em thực sự rất vui. Nhìn lại những năm tháng đã qua, hay tưởng tượng đến  những năm tháng sau này, em đều thấy rất mơ hồ, tình cảm này...rồi sẽ trôi về đâu hả anh?

Nhưng thôi, hỏi như thế cũng xa quá anh nhỉ, cứ từng ngày từng ngày thế này thôi.

Sang tuổi mới vạn sự bình an anh nhé, mạnh khỏe và vui vẻ nữa, đừng bao giờ cô đơn vì chúng em luôn ở sau anh, mạnh mẽ cất cao đôi cánh của mình nhé.

sinh nhật vui vẻ, solo mini concert thật thành công anh nhé.



hero1399: nên dù yêu anh đến thế nào
hero1399: em vẫn rất rõ ràng rằng
hero1399: anh k phải người dành cho mình
hero1399: đau lòng cũng phải thừa nhận
hero1399: mình và anh là 2 thế giới khác nhau
hero1399: chỉ có thể dõi theo
hero1399: mãi mãi k thể chạm vào
khanhnhi_van:
khanhnhi_van: có thời gian chị cũng buồn vì suy nghĩ này lắm, nhưng biết sao đc, vốn dĩ là như thế mà
hero1399: sự thật mà
hero1399: mình biết vậy
hero1399: nh vẫn chọn đi tiếp con đường này
hero1399: yêu anh thì biết làm sao bây giờ
khanhnhi_van: hic, JJ là idol duy nhất mà chị yêu thật kiểu này á
khanhnhi_van: ko dứt ra đc
khanhnhi_van: dù rất muốn
khanhnhi_van: thật lòng
khanhnhi_van: anh cũng có khuyết điểm, nhưng cuối cùng mình lại yêu nhiều ntn,
khanhnhi_van: thật ko hiểu nổi bản thân luôn
hero1399: em cách đây vài năm luôn cố gắng tìm câu trả lời cho tình yêu này
hero1399: luôn hỏi vì sao lại yêu anh
hero1399: yêu ở điểm nào
hero1399: yêu anh nhiều hơn hay ít hơn gia đình, bạn bè
hero1399: đôi lúc còn  tự hỏi
hero1399: có thật là yêu k
hero1399: hay là nhầm tưởng
hero1399: hay là thói quen quá lâu khiến mình lầm lẫn
hero1399: ...
hero1399: nhưng rồi em k hỏi nữa
hero1399: em để mặc lòng mình thôi
hero1399: cho đến khi nào
hero1399: em còn buồn khi anh buồn
hero1399: vui khi anh vui
hero1399: lo lắng khi anh khó khăn
hero1399: hạnh phúc khi anh bình an
hero1399: còn muốn đọc tin, muốn nhìn hình
hero1399: còn thấy khó chịu khi lâu ngày k thấy anh
hero1399: thì em biết mình chưa thay đổi
hero1399: còn cảm giác lúc này có phải yêu hay k
hero1399: yêu đến đâu
hero1399: thì mặc kệ
hero1399: trả lời đc hay k đc thì giải quyết đc gì đâu
hero1399: ngày lại ngày bên anh theo cái cách làm mình vui vẻ hạnh phúc thế này là đủ rồi
khanhnhi_van:  hóa ra cũng có nhiều ng nặng lòng vs anh như chị em mình
khanhnhi_van: chị cứ tưởng mỗi chị điên khùng YÊU THẬT chứ
khanhnhi_van: http://www.youtube.com/watch?v=Z31mUzFpMaM
khanhnhi_van: vid sn anh này <3
khanhnhi_van: hu hu, nhầm
khanhnhi_van: cái này 2012
hero1399: cái này em chưa xem
khanhnhi_van:  xem đi xem đi đáng iêu lớm lun
hero1399: vâng
hero1399: em xem liền
hero1399: còn nhiều ng điên khùng si tình vs anh lắm
hero1399: tiếc là anh k hiểu hết đc thôi
khanhnhi_van: hic, kiếp trc chắc anh là nhà từ thiện, nên nhiều ng kiếp này mới nợ anh nhiều đến thế
khanhnhi_van: yêu mãi ko buông
hero1399: kiếp trc chắc anh bị thất tình
hero1399: hoặc là đôi lứa chia lìa đó
hero1399: nên kiếp này trời bù lại cho anh
hero1399: đc yêu thương nhiều như thế
hero1399: nên chắc kiếp này k thất tình nữa đâu
hero1399: lận đận 1 chút để tìm đc đúng chân tình thôi ý
khanhnhi_van:  hy vọng khi cưới rồi thì anh sẽ đc yêu thương nhiều hơn
khanhnhi_van: bao nhiêu năm dành cho fan rồi, kết hôn rồi, sẽ đc làm theo ý mình
hero1399: uhm
hero1399: mong rằng yêu thương sẽ tìm đến đc với yêu thương
hero1399: ah
hero1399: em có cái này cho chị đọc
hero1399: http://hero520.blogspot.com/2010/11/thoi-gian-du-co-cham-chap-troi-qua-may.html
khanhnhi_van: blog của em à
hero1399: vâng
hero1399: là chốn tự kỷ của em vs Jae Joong đó
khanhnhi_van: hi hi
khanhnhi_van:
khanhnhi_van: hình như ai cũng có chốn tự kỷ riêng vs JJ a~
khanhnhi_van: LOL bạn ss cũng đầy, ko kết bạn, chỉ để tự kỷ với JJ thôi LOL
khanhnhi_van: Làm sao tôi có thể nói được với cậu rằng hãy tin tôi đi, rằng tôi yêu cậu vô điều kiện và không thể thay đổi, mãi mãi.
khanhnhi_van: lấy trong fic hả em
hero1399: k ạ
hero1399: là lấy từ blog của 1 duy cơm khác
hero1399: chị ấy sấp xỉ tuổi jj nên cũng có lúc xưng hô như vậy
khanhnhi_van: ^^ he he, thấy chưa
khanhnhi_van: lớn tuổi hơn chị em mình nhiều, chín chắn hơn nhìu
khanhnhi_van: vẫn yêu anh như vậy
hero1399: nhiều mà
hero1399: hôm nọ vào nam em cũng thấy nhiều fan hơn tuổi chị em m lắm
hero1399: cái bài "đêm" em vừa gửi link ý
hero1399: là lấy trong Khuynh tẫn thiên hạ
hero1399: em rất thích bài đấy
hero1399: em luôn cảm thấy k thể làm gì cho jj
hero1399: k giúp đc gì cho anh
hero1399: nhưng đọc bài ấy em biết dù sau này có thế nào
hero1399: thanh xuân của em cũng chính là jae joong
khanhnhi_van:
hero1399: thanh xuân có thể sẽ qua đi
hero1399: nhưng mãi mãi là đẹp nhất
hero1399: mãi mãi k thể quên càng k muốn quên
hero1399: em chỉ có duy nhất điều đó cho anh thôi
hero1399: jae joong ah
khanhnhi_van: uk
khanhnhi_van: điều quý giá nhất rồi còn gì
khanhnhi_van: có đc tình yêu chân thật của 1 cô gái đã là may mắn rồi, mà anh, nhận đc tình cảm từ rất nhìu nhìu ng khác nữa,
khanhnhi_van: anh phải sống hạnh phúc mới đc
khanhnhi_van: vì hạnh phúc của anh, liên quan đến rất nhiều người
hero1399: nhất định phải hạnh phúc anh nhé
hero1399: tuổi mới thật hạnh phúc nhé
hero1399: yêu anh
khanhnhi_van: yêu anh thật nhiều
hero1399: cả 2 chúng ta cùng mơ về anh nhé
hero1399: tình yêu

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

dù em có trở nên ích kỷ trở nên xấu xa hơn nữa
em cũng vẫn luôn muốn nói rằng hạnh phúc của Anh trong lòng em là lớn nhất
ai ai đối với em cũng k thể quan trọng hơn Anh đc
dù có ích kỷ em cũng chỉ thiên vị 1 mình anh, nhìn người khác vui cười khi anh bật khóc dù là cố nghĩ như thế nào em cũng khó lòng vui cho họ được. thật xấu xa khi có những cảm giác ấy với họ, nhưng những giọt nước mắt của anh thật sự làm em mù quáng mất rồi.
dù có trở nên xấu xa và ích kỷ em cũng vẫn là thiên vị Kim Jae Joong vô cùng



bài này thực ra là viết lâu rồi, nhưng ngày ấy vì 1 số điều,1 số cảm tình vẫn muốn níu giữ mà không đăng, nhưng giờ thì mình buông tay với họ rồi... cơ mà thật hơn nữa là...mình đăng bài này vì số nó đẹp...bài viết 91, bài đăng 86...hihihi. yêu anh, người - mà - ai - cũng - biết - là - ai - đấy.hihihi



cố gắng và thành thật

Đôi lúc em thấy cuộc sống thật rất khó khăn, đường đời dài như thế, trắc trở như thế làm sao có thể luôn lựa chọn thật đúng, luôn vững vàng, vươn lên... Nhưng rồi em nghĩ, vì đường đời rất dài lại nhiều ngã rẽ nên chúng ta vốn dĩ chẳng thể biết trước được gì, nên nhất định phải sống hết mình, làm việc quan trọng nhất là cố gắng hết sức, suy nghĩ hết khả năng như thế dù có thất bại cũng sẽ không hối hận. Yêu thương nhất định phải thật lòng, thẳng thắn, thật thà với chính mình với cả những người, những điều mình yêu thương như thế dù sau này cảm tình có đổi thay cũng sẽ không hối tiếc và quan trọng hơn là sẽ không làm đau người, đau mình.

cố gắng và thành thật sẽ là điều mà em luôn luôn nhắc mình giữ vững.

Jae Joong ah, yêu anh, rất thật... rất nhiều...yêu anh, yêu anh, yêu anh...

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Những điều ngắn về sư tử



Có bao giờ bạn trông thấy một Sư Tử khóc chưa? Nếu có, bạn hãy cảm thấy hạnh phúc nhé vì...Sư Tử chỉ khóc trước mặt người mình tin tưởng và yêu thương nhất mà thôi.

Là một Sư Tử, cậu ấy không cho người khác thấy rằng mình yếu đuối hay vấp ngã. Nếu có chăng, bạn chỉ có thể thấy Sư Tử mỗi khi cậu ấy phong độ và hạnh phúc. 

Là Sư Tử, làm bạn với cậu ấy không khó đâu, nhưng để làm bạn thân thì không phải dễ. Sư Tử ít khi có bạn thân lắm.Vì sao ư? Vì Sư Tử quan niệm rằng số lượng bạn bè không nói lên rằng bạn thật sự hạnh phúc. 

Trong tình yêu cũng thế, Sư Tử thích thì dễ nhưng yêu lại không. Hay có yêu là yêu thầm và không dám nói. Cậu ấy chỉ bày tỏ khi cảm thấy thật sự an toàn. Sư Tử mà...trong tình cảm cậu ấy ngây ngô mà dễ thương lắm.

Nếu bạn làm Sư Tử đau ư? Sư Tử hẳn sẽ chẳng nói gì đâu nếu bạn là 1 người quan trọng của cậu ấy. Nhưng đến một lúc nào đấy bạn thấy Sư Tử dần lạnh nhạt và "mất tích." Bạn hãy hiểu rằng Sư Tử đã quá đau và thất vọng. Điều khiến Sư Tử đau nhất chính là sự lợi dụng hay nói xấu sau lưng từ bạn thân của mình. 

Có người nói Sư Tử dễ hiểu lắm? Không đâu nhé. Nếu bạn dần tiếp xúc với Sư Tử, bạn sẽ thấy nội tâm và suy nghĩ cậu ấy phức tạp thế nào. Trong Sư Tử luôn có một khoảng cách rõ ràng giữa suy nghĩ và thực tế, vẻ ngoài và nội tâm. 

Để hiểu Sư Tử không khó, nhưng để hiểu hết cậu ấy lại là một thử thách thật sự. 

Sư Tử có thể trông ấm áp và lương thiện như một thiên thần, Nhưng cậu ấy cũng có thể đột nhiên trở nên thủ đoạn và lạnh lùng với đúng người và đúng lúc. 

Nhưng Sư Tử không bao giờ giả tạo. Sư Tử luôn sống thật với chính mình. Cậu ấy chỉ giả tạo khi cậu ấy nhận ra rằng bạn cũng đang giả tạo. Mà nhớ nhé, Sư Tử là một diễn viên đại tài trong sân khấu "đời và kịch," nhưng trong tình bạn hay tình yêu, điều ấy chỉ xuất hiện khi sư tử bắt đầu nghi ngờ và lo sợ.

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Moon




Moon nói: "Tôi luôn có một niềm tin tuyệt đối, rằng thứ tôi đang tìm là Changmin CỦA DBSK, Jaejoong CỦA DBSK, Junsu CỦA DBSK, Yoochun CỦA DBSK, Yunho CỦA DBSK, nếu không phải là "của DBSK", thì đó là một cảm xúc khác."



em nói em tìm là Changmin CỦA DBSK, Junsu CỦA DBSK, Yoochun CỦA DBSK, Yunho CỦA DBSK nhưng em không tìm Jae Joong của DBSK, em cũng chẳng tìm Jae Joong của JYJ, càng đừng nói đến Jae Joong của bất cứ couple nào...em chỉ tìm Jae Joong của Jae Joong thôi, anh ah, anh, dù thế nào em cũng yêu anh.



thỉnh thoảng khi viết 1 câu gì đó đại loại có liên quan đến phạm trù của mãi mãi, không bao giờ, không thể nào... mình lại chần chừ, mình sợ chính mình sau này đọc lại sẽ thấy xấu hổ, xấu hổ vì mình chẳng được như những lời mình nói, nhưng đọc blog của Moon, Moon bảo: "Không phải sự thật nào cũng đem lên đây trưng, nhưng những thứ trưng lên đây đều là sự thật – hoặc, đã là sự thật (dù hiện tại có thay đổi cỡ nào thì phải công nhận rằng trong quá khứ, nó là sự thật)." haizzz, uh, đâu cần nghĩ xa xôi đến sau này làm gì nhỉ, chỉ cần mỗi lời viết ra là sự thật, chỉ cần có thể sống thật với chính mình của hiện tại là được rồi.