Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013



Đôi khi có những hạnh phúc bình dị thường bị ta lãng quên trước những ảo ảnh xa xôi. Đôi khi ta cứ mãi vùi mình trong cái lập lờ mê muội và đánh rơi những điều có thể nắm chặt trong tay.





Có những mùa tháng Năm chưa xa đã nhớ, có khi nỗi nhớ vội quá chẳng kịp về…

Vẫn góc đường ấy, lá rơi đầy cho mùa hạ cuối… Và còn mãi, những dấu yêu một thời…