Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

lâu lắm rùi, em mới lại thấy nặng nề như thế này, bao nhiêu là cảm xúc, vui mừng, lo lắng, tức giận, thương xót và thật là mệt mỏi nữa. anh ah, dù có thế nào thì mình cũng phải vươt qua thôi, anh cũng phải vượt qua, em cũng vậy, kệ chúng nó, mà không mặc kệ được thì đối mặt vậy, rối cũng bước qua được thôi. hôm nay em đã ao ước có thể cãi nhau, có thể đánh nhau cũng được, hay ít nhất là có cái gì đó để em chút ra ngoài, nhưng cuối cùng cũng đành im lặng lầm lũi thế này đến hết ngày thui...không thể khác được, những lúc này lại càng thêm hiểu cái cảm giác 1 list 700 số mà không thể gọi cho ai là như thế nào...



Jae Joong ah, em thương anh quá, mà cũng thương chính em nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét