Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011

Anh ah, mấy hôm nay, từng ngày, từng ngày em cảm thấy mình đã gần anh thêm 1 chút, cảm thấy mình rốt cuộc cũng chạm vào trái tim anh thêm được 1 chút.
Em từ trước vẫn nghĩ mình với Yun là cũng 1 loại người, những cử chỉ của người đó em không cần quá mất công theo dõi, cũng không cần gắng sức suy nghĩ chỉ cần liếc mắt nhìn sang 1 chút cũng cảm thấy như biết con người đó đang ngĩ gì vì em khi ấy cũng nhất định làm như thế. Còn anh thì lại không thế, em ngày trước đối với chị luôn thấy rằng sao chị có thể có được những cảm nhận về anh mà em không có được, luôn thấy chị là hiểu anh hơn em, khi ấy đã rất ghét bản thân sao không thể chạm vào anh gần hơn được. Em ngày xưa là cố chấp yêu anh, đôi lúc anh đối với em rất mơ hồ, không thể hiểu cũng không thể đồng cảm càng không thể tới gần...đôi lúc phát khóc...Em khi trước có lúc nghĩ có phải mình vì quá yêu anh đôi khi sẽ không thể nhận ra những điểm xấu nơi anh, biết đâu Kim Jae Joong của em có thể cũng xấu xa, có thể cũng giả tạo, có thể là thật sự cũng tham lam, em khi ấy chỉ có 1 cảm nhận rõ ràng trong lòng rằng, dù có thế nào cũng không bỏ con người ấy đươc, dù có thế nào cũng nhất mực cưng chiều, cũng nhất nhất thiên vị, sai cũng được, xấu cũng đươc, anh của em sai với người khác cũng được, xấu xa với người khác cũng được nhưng người khác tuyệt không thể đối với anh của em làm như thế, dù chỉ 1 chút thui cũng không được, người là tình yêu của em, là bảo bối của em...
Nhưng bây giờ, hiện tại em cảm thấy mình sau hơn 4 năm yêu anh, cuối cùng cũng có thể thực sự nhìn sâu 1 chút vào trái tim anh, không cần như khi trước cố gắng quan sát cố gắng suy nghĩ cố gắng mò mẫm...em thực sự không biết nói như thế nào, lần này không như những khi khác có chuyện, em cảm thấy mình yêu anh thêm 1 chút còn lần này là cảm thấy mình hiểu anh thêm 1 chút, gần anh hơn, như cũng có thể nhìn thấy tâm tư người, nhìn thấy cuộc sống của người cảm nhận và tin tưởng vào trái tim ấy 1 cách tự nhiên và chân thật nhất.
Anh yêu, Kim Jae Joong của em, em càng ngày càng cảm thấy mình sau này làm sao có thể xa anh 1 chút, sao có thể có chỗ cho những người khác, sao có thể có góc khác, em cảm thấy người cứ càng ngày càng lấp đầy trái tim em, chỉ bất chợt nhắm mắt lại, nghĩ về anh 1 chút cũng có thể rơi nước mắt.
Anh ah, em.. cả đời này... yêu anh có được không?

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

” Không có những tham luyến sân si đến kinh tâm động phách, không cần yêu đến thiên tàn địa tẫn, càng không hận thù đến nhĩ tử ngã hoạt. Mỗi một tình cảm từng giọt từng giọt rơi xuống trong thái bình thịnh thế như một đóa hoa mỹ lệ tiên diễm mà họ luyến tiếc cả một đời. ”